Những câu chuyện ở nông trại Pocketown | Câu chuyện thứ nhất

Những câu chuyện ở nông trại Pocketown

Câu chuyện thứ nhất: Nông trại an toàn nhất vùng Nevafar

Chú mèo mướp Tas và chú chó chăn cừu Đức Cus là hai người bạn lâu năm, it nhất là trong mắt mọi người ở Pocketown. Họ đã từng làm việc cùng nhau tại một dinh thự lớn giữa trung tâm thị trấn. Rồi họ đi trên những con đường riêng. Cho đến một ngày Tas gặp Cus và hỏi liệu cậu có muốn tham gia xây dựng mạng lưới an ninh cho một nông trại hay không. Cus, lúc này cũng vừa hoàn thành sứ mệnh bảo vệ ở một nhà xưởng, đã đồng ý. Dù sao, ước mơ của Cus cũng là chạy nhảy giữa thiên nhiên mà.
Háo hức và nhiệt huyết là hành trang của Cus khi lần đầu đặt chân đến Pocketown. Cậu thầm nghĩ mình nhất định sẽ xây dựng hệ thống an ninh tốt nhất vùng Nevafar tại nông trại Pocketown.



Sứ mệnh đầu tiên mà Tas, tổng quản lý ở nông trại, giao cho Cus là tìm hang của lũ chuột. Cus xông xáo chạy quanh quan sát các ngóc ngách, các đường dẫn vào kho lương thực và ổ trứng của hội gà, vịt, tính toán những điểm hở mà lũ chuột có thể lợi dụng để chui vào khu nhà chính… Cậu tung tăng chạy trên những cánh đồng, hướng mũi lên đánh hơi các hướng và xác định khu vực lãnh thổ mà mình cần bảo vệ. Đôi lúc, cậu cuộn mình trên nền cỏ tươi mát và thầm nghĩ làm việc ở nông trại đúng là một quyết định đúng đắn.
Một tuần sau, Cus tung tẩy khoe với Tas bản kế hoạch của mình.
‘Này nhé, tớ đã tính ra được những chỗ mà bọn chuột có thể tấn công rồi Tas à. Tớ sẽ đặt bẫy để lùa bọn chúng vào một tuyến đường đi thẳng đến kho thóc. Và rồi tớ sẽ trực ở đó hàng đêm. Chỉ cần chúng xuất hiện, tớ sẽ vồ lấy chúng bằng hai chân trước. Sau đó sẽ…’
‘Cậu đang làm gì vậy?’ – Tas cắt ngang kế hoạch của Cus.
‘Thì cậu bảo tớ đối phó với lũ chuột…’ – Cus ngơ ngác.
‘Tớ bảo cậu tìm hang của lũ chuột. Cậu chỉ cần dùng mũi của mình thôi Cus ạ. Sao lại thành phức tạp như thế?’ – Tas trầm giọng.
Cus định biện minh rằng kinh nghiệm của cậu với lũ chuột thì phải gom chúng về một mối thì Tas đã tiếp lời: ‘Rồi cậu tính hàng đêm canh chừng lũ chuột thật à, cậu canh như vậy được bao lâu? Ở đây tớ đã có chuyên gia cho việc xử lý chúng rồi.’ – nói đoạn Tas liếc nhìn về sáu chú mèo khác đang yên lặng nhìn về cuộc hội thoại của họ. ‘Hãy nhớ cậu ở đây để làm gì.’
Cus hụt hẫng nhìn Tas và sáu chú mèo khác phóng nhanh lên mái nhà. Cậu đứng lặng yên một hồi lâu nơi hàng hiên của khu nhà chính. Cảm giác vừa bẽ bàng vừa tức giận. Cậu muốn tru vang một hồi dài, nhưng âm thanh tắc lại không thành tiếng. Cậu thở hắt ra rồi bắt đầu sục mũi đánh hơi.
Sau sự việc đó, Cus thay đổi. Cậu chọn cho mình một hành vi khác. Cậu chỉ làm đúng những thứ được Tas yêu cầu, không hơn không kém. Cậu cũng chẳng còn chạy nhảy trên những cánh đồng, chỉ nằm ở trước mái hiên, phóng tầm mắt ra xung quanh. Tự cho rằng bản thân đang đóng vai một người gác cổng mẫu mực.
Bỗng một ngày, sau nửa năm Cus có mặt ở Pocketown, Tas đưa về một chú chó Border Collie giới thiệu với ông chủ. Cậu ta là Wimble, một người quen cũ của Cus. ‘Wimble là chuyên gia trong việc dẫn dắt đàn. Từ giờ chúng ta có thể yên tâm rằng các đội bò và cừu sẽ không còn lạc bầy nữa.’ – Tas giới thiệu Wimble với mọi người.
Điều này không đúng. Cus cảm thấy như bản thân mình đang bị hắt hủi. Cậu sắp bị thay thế ư, cậu đã làm sai điều gì chứ... Cus loay hoay trong mớ suy nghĩ của mình. Cậu lang thang quanh những cánh đồng, rồi lạc vào trang trại bên cạnh lúc nào không hay. Cậu gặp Sandro ở đó. Sandro là một chú chó già to lớn, thuộc giốnng Pyrenees. Không hiểu sao, cậu lại tâm sự với Sandro mọi suy nghĩ, và lần đầu tiên sau nhiều tháng, cậu cất lên tiếng tru của mình. Sandro cũng hòa thanh.
‘Này nhóc, ta không chắc mình hiểu hết hoàn cảnh của cậu. Khúc mắc của cậu phải do người thắt nút mở ra thôi. Nhưng quan trọng nhất là cậu đừng quên mình có mặt ở đây là vì điều gì, và bản thân cậu là ai.’ – Sandro điềm đạm nói trước khi đủng đỉnh bỏ đi.
Đêm hôm đó, Cus đã suy nghĩ rất nhiều. Cậu quyết định sẽ gặp Tas vào hôm sau.
‘Tas này, tớ có vai trò gì ở Pocketown?’ – Cus bắt đầu trước.
Tas trầm ngâm một lúc rồi trả lời ‘Từ đầu tớ đã bảo với cậu tớ muốn cậu xây dựng hệ thống an ninh cho Pocketown, cậu nhớ chứ. Và an ninh không phải chỉ là những việc phòng chống khi có kẻ xâm nhập. Chúng ta cần nhiều hơn thế.’
Lúc này Cus mới chợt nhớ ra cậu đã tự mình xây dựng hệ thống an ninh ở nhà xưởng trước kia như thế nào. Cậu đã liên kết với những chú chó khác trong khu công nghiệp để tạo thành một mạng lưới thông tin. Chỉ cần có kẻ đáng ngờ, tiếng sủa báo hiệu sẽ vang lên từ khắp cái phía. Một chiếc mũi sẽ không thể nào bằng nhiều chiếc mũi.
Cus lập tức lên kế hoạch về một mạng lưới bảo vệ từ xa cho Pocketown. Với tinh thần triệt để thông suốt, cậu nhìn thấy được cả những nguy cơ tiềm ẩn từ khu rừng cách đó mười dặm, điều mà trước đây cậu đã không chú ý đến. Cậu đi gặp Sandro và cùng nhau kết thành Liên minh nông trang vùng Nevafar với hơn mười thành viên.
‘Cậu đã có lại vị trí của mình đó Cus nhỉ’ – Sandro già nói.
‘Không, tôi có thể ở bất cứ vị trí nào Sandro à. Miễn là Pocketown trở thành nông trại an toàn nhất vùng Nevafar.’
Cus cất giọng tru vang, và hàng loạt tiếng tru hồi đáp, vang vọng khắp núi đồi Nevafar.
Lãn Tiểu Sinh
Sài Gòn, 22/09/2023

Nhận xét

Bài đăng phổ biến