"Giấc mơ" Sài Gòn
“Giấc mơ” Sài Gòn
Từ thuở khai hoang mở đất, Sài Gòn đã là đất lành cho người từ nhiều nơi. Sài Gòn là cơ hội, là giấc mơ để mọi người phát triển, đổi đời và xây dựng tổ ấm cho mình nơi đây. Chỉ vài thập niên trước thôi, người ta khi khó khăn thì bảo nhau “vào thành phố lập nghiệp”. Thành phố ở đây không cần nhắc tên mà ai cũng biết đó là Sài Gòn. Có lẽ điều đó hiển nhiên tới mức mà Sài Gòn trở thành giấc mơ của nhiều mảnh đời. Trụ lai ở Sài Gòn như một kim chỉ nam cả đời. Và giấc mơ đó chỉ hoàn thiện khi mua nhà ở Sài Gòn.
Nhưng ngày nay, có vẻ mọi thứ đã khác đi rất nhiều. Một nửa đến từ lối sống, nửa kia vì thực tế khách quan. Nếu xét theo tỉ lệ giá nhà trên bình quân thu nhập hàng năm, Sài Gòn có lẽ là một trong những nơi có giá nhà cao nhất thế giới. Bạn cần số tiền tương đương 30 đến 40 năm thu nhập, không tiêu xài gì khác để sở hữu một căn nhà. Ngay cả khi chấp nhận không gian nhỏ hẹp và ở khu vực xa trung tâm, con số đó cũng ở mức 12 đến 15 năm thu nhập. Với các bạn trẻ, những người có xu hướng sống “vội” hơn, điều này càng là một thách thức lớn vì nếu hướng đến mua nhà, bạn sẽ phải hy sinh những niềm vui, trải nghiệm và ưu tiên tiết kiệm. Quan điểm đó cũng không phải là sai, vì sau thời gian tích góp cho căn nhà, bạn còn lại bao nhiêu thời gian để hưởng thụ cuộc sống của chính mình? Từ đó, họ chọn cách sống cùng gia đình, hoặc ở trọ.
Chi phí ở trọ, thuê nhà ở Sài Gòn không phải rẻ, vì nó thường rơi vào khoảng 30% thu nhập hàng tháng. Mức này tương đương với các thành phố hiện đại của Bắc Mỹ và châu Âu. Nhưng vốn dĩ văn hóa phương Tây đã ưa chuộng sự tự do, độc lập từ rất lâu, việc các cá nhân cả đời đi thuê nhà không phải điều chi lạ lẫm, miễn là họ có chốn riêng tư cho mình. Với những nơi có mức sống đắt đỏ, thanh niên phương Tây sẵn sàng ở ghép chung nhà, miễn là nơi đó có một căn phòng dành riêng là được. Ở Việt Nam nói chung và Sài Gòn nói riêng, các bạn trẻ phải đối diện với một văn hóa truyền thống ăn sâu vào tư tưởng hàng ngàn năm, đó là “an cư lạc nghiệp”. Giống như nhiều quốc gia châu Á khác, căn nhà là điều quan trọng nhất của một con người. Có riêng cho mình một căn nhà trở thành một nỗi ám ảnh tiềm thức của nhiều thế hệ người Việt Nam, và đặc biệt trên mảnh đất Sài Gòn, nơi mà nhiều người đặt trọn “giấc mơ”. Và trong guồng quay đó, nhiều người đã chọn “bỏ phố về quê”, rời gia Sài Thành đắt đỏ, quay lại vùng quê để tìm kiếm cho mình một mảnh đất, một căn nhà thuộc về mình.
Sài Gòn vẫn là lựa chọn của nhiều người, vẫn là chốn về của nhiều gia đình, nhưng không còn là kim chỉ nam như thuở trước. Sài Gòn vẫn bao dung đó, vẫn rộng lòng với vô vàn cơ hội cho bất kỳ ai muốn thử sức. Nhưng Sài Gòn cũng biết mệt mỏi, Sài Gòn cũng biết tổn thương. Sự đông đúc của những làn sóng di cư vào Sài Gòn nhiều thập kỷ qua đang dần bóp nghẹt những nẻo đường, những khu dân cư liên tiếp mọc lên để đáp ứng nhu cầu của cả người bản xứ lẫn khách phương xa, nhưng chưa bao giờ đủ. Ô nhiễm, ngột ngạt, áp lực là những điều mà những người dân nơi đây đang đối mặt hàng ngày. Có lẽ, một chút chuyển dịch trong tư tưởng, một làn sóng di cư “ngược” về các vùng quê lại là thứ tốt cho tất cả.
Vẫn đẹp như thuở là “Hòn Ngọc Viễn Đông” của khu vực Đông Dương. Nhưng Sài Gòn không thể mãi là “giấc mơ” dành cho tất cả. Những ai thật sự yêu, thật sự hòa mình vào nhịp thở của thành phố này mới có thể nhìn về nó như lựa chọn cả đời của một tổ ấm, của chốn đi về.
Lãn Tiểu Sinh
Sài Gòn, 12/12/2025



Nhận xét
Đăng nhận xét